Thứ Tư, 6 tháng 1, 2021

NGỒI BUỒN NHỚ NGOẠI TA XƯA

  


(Ảnh: Internet )

Ngồi buồn nhớ ngoại ta xưa

Lưng khom nhỏ nhắn tóc thưa bạc màu

Miệng thời tóp tém nhai trầu

Làn da với những chấm nâu đồi mồi

Thời gian thấm thoát vụt trôi

Nếp nhăn vầng trán rõ rồi nhiều hơn

Đôi tay gầy guộc gió sương

Tảo tần chăm cháu phụ con chẳng ngần*

*-*

Mảnh vườn nho nhỏ trước sân

Đậu xanh đậu trắng bà mần quoanh năm

Cứ chờ mùng một hay rằm

Đông sương giòn ngọt. Chè xanh đánh bùi.

Sau khi dâng cúng...xong xui

Cháu con chung hưởng lộc vui cùng Người

Giàn đậu ngự vẫn xanh tươi

Bạc hà cây é đùa vui sau hè

Bên hiên vọng tiếng tắc kè

Tâm tư mường tượng lại nghe "Bác Hồ"

Bọn "con nít" cứ reo hò

Bà đi "dự lễ" chẳng lo bị rầy

"Tài năng xuất chúng" phơi bày

Đủ trò lắm kiểu hăng say chơi đùa

Bà về cũng đã xế trưa

Cái bánh viên kẹo mới vừa lấy xong...

Mang về cho cháu bớt mong

Của thì có ít nhiều lòng yêu thương

*-*

Bếp lò ống khói vấn vương

Những khe thông gió bà thường nhét bao

Ni lon quấn chặt làm sao

Gió lùa khe khẽ khó vào được trong

Những ngày trời nắng đi vòng

Ghé qua ngang xưởng xem - "còn bột cưa?"

Xin từng bao hốt vừa vừa

Để dành nấu nướng bữa trưa sáng chiều

Thơm nồng cá nhám kho tiêu

Ruột già xào nghệ bao nhiêu cho vừa

Bằng môn muối thạp chua chua

Vắt xào cùng thịt là dùa hết cơm

*-*

Trong nhà thoang thoảng mùi thơm

Hương nhu bồ kết rồi gồm lá chanh

Đun sôi để ấm là thành

An lành dầu gội mượt nhanh tóc dài

Dáng gầy lọ mọ sớm hôm

Dõi theo đàn cháu lớn khôn từng ngày

*-*

Trời xanh mây trắng nắng phai

Hàn Tâm